Có hai dạng học chính mà mình và các bạn đều đã và đang sử dụng mà có thể bạn sẽ không để ý đó là học một cách bị động và học chủ động:
Học bị động là quá trình học không phải sử dụng bộ não để suy nghĩ, phân tích giải quyết vấn đề nhiều.
Ví dụ: Nghe giảng bài từ thầy cô, đọc sách, học thuộc lòng (học vẹt), ghi nhớ kiến thức bằng hình ảnh, ngồi yên một chỗ trong lớp để học, xem bài giảng video trên mạng, ...
Học chủ động là phương pháp học mà bản thân phải tự vận động tìm kiếm tài liệu, tìm tòi kiến thức để hiểu một vấn đề trong học tập. Có nghĩa là bạn bắt bộ não phải hoạt động rất nhiều và cần rất nhiều thời gian để bộ não có thể quen dần với một công thức toán, một định lý, ...v.v chẳng hạn. Nhưng một khi đã hiểu được, thì kiến thức đó đã là của bạn, cho dù bạn không đụng lại trong một thời gian dài thì nó vẫn còn trong đầu bạn, đơn giản vì bạn đã hiểu vấn đề chứ không còn là ở mức nhớ nữa.
Ví dụ: Giải thích lại vấn đề cho người khác hiểu, thực hành, làm một điều gì đó thực tế mà áp dụng kiến thức đã học, ...
Dưới đây là tháp thể hiện mức độ nhớ kiến thức khi bạn sử dụng các phương pháp học mình vừa nêu ví dụ ở trên.
Hy vọng bạn sẽ tìm được phương pháp học tập cho mình. Bạn có thể đọc thêm bài viết rất hay về phương pháp học tập của một bạn đã chia sẻ.
Để nhớ một thứ gì đó, chúng ta không thể bỏ mặc nó, làm lơ nó mà ta cần phải xem đi xem lại, thậm chí cần có khoảng thời gian nhất định bỏ ra để học lại nó, điều đó sẽ giúp bạn nhớ tốt hơn. Cũng như một con đường khi bạn không đi nó sẽ mọc đầy cỏ, còn nếu chúng ta hay đi trên nó thì nó sẽ trở thành lối mòn và không có cỏ nào có thể mọc được, cũng như tri thức sẽ khó quên.