Có rất nhiều nguồn tài chính mà chính phủ có thể thu nhập chủ yếu như: thuế, vay mượn, bán cổ phiếu hoặc trái phiếu, ...
Thuế
Nhà nước có thể tăng giảm thuế bất cứ thứ gì bất cứ khi nào họ muốn. Khi nợ công (nợ chính phủ) của nhà nước lớn, nhà nước sẽ tăng thuế để bù đắp vào khoản mất mát này. Do đó, mặc dù khoản nợ tổng lớn nhưng đa số khoản nợ đều có thời gian, nhà nước sẽ tập trung vào giải quyết các khoản nợ sắp hết kỳ hạn hoặc những vấn đề quan trọng trước.
Vay mượn
Nhà nước có thể vay mượn tiền từ những người có khối tài sản lớn, từ các ngân hàng hoặc cũng có thể từ người dân. Nhà nước cũng có thể vay mượn quỹ đầu tư từ các quốc gia khác. Cũng như bạn vay tiền ngân hàng để mua xe chẳng hạn.
Bán cổ phiếu hoặc trái phiếu
Cổ phiếu thì không bàn đến nữa vì người mua cổ phiếu từ nhà nước sẽ được hưởng lợi từ hoạt động nhà nước và cùng chấp nhận rủi ro nếu hoạt động kinh tế không hiệu quả. Mình đang nói về trái phiếu, việc phát hành trái phiếu nhà nước làm tăng khoản nợ lên đáng kể nhưng đổi lại nhà nước sẽ có thu nhập từ khoản này. Trái phiếu nói một cách bình dân là bạn cho người khác vay tiền lấy lãi như các ngân hàng vậy thôi, chỉ khác nhau ở chỗ thủ tục giấy tờ làm việc hoặc một vài thứ đại loại như thị trường chứng khoán.