Ai rồi cũng sẽ như bạn nói, con người càng lớn càng có nhiều chuyện cần phải suy nghĩ đâu chỉ riêng gì chuyện tình cảm, bản thân mình cảm thấy bồ bịch lúc càng trẻ mặc dù nó hơi sửu nhi nhưng nghĩ đó luôn là khoảng thời gian vui vẻ nhất.
Thời học sinh có cần phải lo lắng gì đâu, đa số đều chỉ việc ăn với học, bồ bịch thời học sinh thì không có bất kỳ vướng bận gì, thấy đối phương trai xinh gái đẹp hay gặp nhau một lần thấy thích thích, xin số điện thoại về nhắn tin vài ba hôm là bồ thôi, nhưng vì thế mà cũng mau chóng tan rã chỉ vì những lý do vụn vặt.
Thời sinh viên thì mặc dù vẫn còn thoải mái như thời học sinh nhưng đâu đó bạn vẫn phải nghĩ tới chuyện tiền bạc và công việc, đôi khi phải làm thêm này nọ để trang trải rồi, tình yêu thời sinh viên có thể sẽ không còn thoải mái như thời học sinh nữa nhưng nó cũng không quá đặt nặng những thứ như những người đã đi làm.
Đến khi bạn đi làm hoặc đã tầm 30 tuổi rồi đi, thì người con gái sẽ không ưng chọn lấy một kẻ ăn không ngồi rồi hoặc người con trai cũng không ưng chọn người con gái chỉ biết ăn chơi đàn đúm, ý mình muốn nói là tình yêu tầm tuổi này đâu còn đơn thuần là thích là yêu nữa, nó đan xen với nhiều thứ như công việc ổn định, nhà cửa, cha mẹ, ..v.v.
Đồng ý có người yêu thì cũng vui mà không có thì cũng không sao, mặc dù lâu lâu cơ thể có hơi khó chịu vì chuyện sinh lý của tuổi trẻ hoặc đôi khi cảm thấy cô đơn một chút nhưng không thành vấn đề bởi những thứ đó là không cần thiết để có thể tồn tại được.