Ví dụ khi hai người muốn nói về cái bàn, họ cùng nhau chỉ vào cái bàn, khi đó người Mỹ sẽ nói là table, người Việt sẽ nói là cái bàn và người ta ghi lại table là cái bàn. Sơ khai mình nghĩ là vậy, tất nhiên sẽ có những người chuyên làm việc này như những nhà từ điển học, theo thời gian từ điển sẽ dần được hoàn thành và cải thiện một cách hoàn chỉnh.
Đối với những ngôn ngữ chưa có chữ viết để đặc tả mà chỉ dừng ở mức là ngôn ngữ nói thì không có từ điển cho nó rồi, còn việc hiểu họ đang nói gì có nhiều phương pháp như dựa vào ngôn ngữ cơ thể, vật thể đối tượng họ đang chỉ đến.
Mình nghĩ giống như người tối cổ... hú hú hú.
Hoặc là body language, hú hú... chỉ chỉ... hú hú... u..u .u.u..u .u.uu.
Just kidding :).
Tất nhiên là người ta vẫn nói chuyện bình thường, giống như người Ai Cập xưa họ vẫn giao tiếp bình thường thôi và từ điển của họ cũng chỉ là những hình vẽ tượng hình.
Sau này để có thể diễn tả được ngôn ngữ nói thì người ta mới phát minh ra chữ viết để giải nghĩa cái từ mà mình nói ra và từ điển bắt đầu từ đây. :)