Mình nghĩ chúng ta không tự tin khi giao tiếp tiếng Anh với người nước ngoài là do sự sợ hãi ấy, mà sự sợ hãi bắt nguồn từ việc bạn học tiếng Anh hằng ngày không hiệu quả. Ý mình nói ở đây có nghĩa là thường ngày chúng ta học tiếng Anh hay chú trọng vào ngữ pháp, bài tập mà quên đi mục đích thực sự của việc học tiếng Anh là để giao tiếp (nếu bạn bắt buộc học tiếng Anh để xin học bổng ở các trường Quốc tế hay làm ở những nơi cần bằng tiếng Anh thì mình không nói, mà cho dù bạn có bằng tiếng Anh để xin vào các chỗ đó thì cuối cùng khi làm việc hoặc học tập ở đó bạn vẫn phải sử dụng tiếng Anh để giao tiếp).
Cái hại của việc bạn chú trọng vào học ngữ pháp tiếng Anh quá nhiều là như thế này, khi bạn muốn nói một câu gì đó, ví dụ:
Yesterday, I ate a lot
Lúc đó, não bạn sẽ dành thời gian để nghĩ về sử dụng đúng ngữ pháp sao cho đúng nhiều hơn là tập trung vào phát âm nhanh, chuẩn và chính xác. Điều đó không những làm bạn nói chậm hơn mà còn làm bạn lo lắng (sợ hãi) khi nói chuyện với người nước ngoài, từ sợ hãi bạn sẽ không những nói không đúng ngữ pháp mà còn phát âm sai, dẫn đến người nghe không hiểu lại càng không hiểu.
Có thể bạn sử dụng sai ngữ pháp ví dụ ở câu như sau:
Yesterday, I eat
a lot
Rõ ràng, từ eat
không sử dụng đúng ở thì quá khứ đơn của câu trên, nhưng nếu bạn phát âm rõ ràng, có nhấn âm /:t/
sau từ eat
và từ lot
, người nghe chắc chắn vẫn sẽ hiểu bạn đang nói gì, người nước ngoài không những không bắt bẻ mà họ còn vui vì bạn nói sai ngữ pháp nữa đấy :D.
Bạn còn nhớ cách chúng ta học tiếng Việt như thế nào không? Chúng ta luyện nghe đầu tiên, mặc dù lúc đó chúng ta không hiểu những gì chúng ta nghe được nhưng đâu đó trong bộ não chúng ta hình thành những âm cố định như "baba", "mama", ... chẳng hạn, rồi chúng ta nghe dần dần cho đến khi chúng ta có thể nói chập chững, rồi sau đó vài tuổi mới đến học viết các chữ đơn giản như "ngôi nhà", "con sông", ... và cuối cùng khi lớn chúng ta mới học cách sử dụng ngữ pháp của tiếng Việt cho đúng.
Cho nên ngữ pháp thuộc phần khó nhất và phải được học sau cùng, do đó, lời khuyên của mình là bạn nên:
Luyện nghe tiếng Anh nhiều nhất có thể để bộ não quen dần với các âm tiết, học như đứa trẻ, rất tự nhiên, bạn sẽ không biết trình độ tiếng Anh của bạn tới đâu nhưng khi nói chuyện, bạn sẽ nói một cách tự động mà không suy nghĩ như khi bạn nói tiếng Việt vậy, không suy nghĩ thì không lo lắng nữa, không lo lắng thì không sợ hãi nữa.
Luyện đọc nhiều sách tiếng Anh sẽ giúp bạn ghi nhớ những cấu trúc ngữ pháp rất tốt, bởi vì tác giả viết sách tiếng Anh thường là người bản địa và sách được sửa các lỗi ngữ pháp hoàn chỉnh trước khi nó xuất bản, khi đọc nhiều bạn sẽ bị nhiễm bởi cách viết tiếng Anh cũng như sử dụng câu từ ngữ pháp của tác giả một cách rất tự nhiên.
Lề thêm khi bạn nghe tiếng Anh:
Việc bạn nghe tiếng Anh trực tiếp hằng ngày từ người bản địa thông qua nhạc, audio, ... sẽ có cái lợi thêm là giúp bạn quen dần với tiếng Anh ngoài thực tế nhất như sử dụng từ lóng, nối từ,... ví dụ ở trường có thể bạn sẽ được nghe câu:
I want to go out tonight.
Nhưng ở ngoài ít khi người ta nói như vậy, có thể họ sẽ nói:
I wanna go out tonight.
Hoặc trong lúc nói người ta thường nối âm giữa hai từ như từ out
và từ tonight
rất khó nghe.
Hope it help, share or save this post if you like... ^^