Người phụ nữ Hồi giáo che mặt là cách họ biểu đạt sự tôn trọng của họ với gia đình, họ cho rằng họ đang bảo vệ phẩm hạnh, tiết hạnh của mình, nếu họ che mặt sẽ được đàn ông coi trọng và bảo vệ nếu vi phạm họ sẽ bị đàn ông trong gia đình tẩy chay. Đây là một trong những truyền thống áp đặt của họ, việc che mặt khi xuất hiện ở những nơi công cộng sẽ giúp những người đàn ông không bị nhục dục cám dỗ, trong kinh Qur'an yêu cầu người phụ nữ ăn mặc kín đáo và giản dị.
Ngoài ra, việc che mặt này còn do nhiều truyền thuyết của người Hồi giáo, về các vị vua đã ban hành lệnh này cho rằng chỉ có người chồng mới được xem mặt của vợ mình và việc sắc đẹp thường mang đến tai họa, họ còn cho rằng việc đeo khăn mặt thể hiện sự riêng tư và vẻ cao quý, thần bí của người phụ nữ.
Đã từng chỉ có những cô gái bình thường và cao quý mới được mang khăn che mà nô lệ và gái đào chỉ được mang mạng che mặt mỏng, họ coi đó là sự sỉ nhục nếu không mang khăn che mặt. Trong những thời kì cải cách, nhà nước đã ban hành hủy bỏ việc mang khăn che mặt, chính vì thế mà những người phụ nữ Hồi giáo đã không dám ra đường vì sợ cảnh sát xé khăn che mặt của họ.